Wednesday, October 27, 2010
Các món ăn kị nhau
Mật ong, sữa, sữa đậu nành?
Ăn cùng tắc tử - phải đành xa nhau!
Gan lợn, giá, đậu nực cười?
Xào chung, mất sạch bổ tươi ban đầu!
Thịt gà, kinh giới kỵ nhau?
Ăn cùng một lúc, ngứa đầu phát điên!
Thịt dê, ngộ độc do đâu?
Chỉ vì dưa hấu, xen vào bữa ăn!
Ba ba ăn với dền, sam
Bụng đau quằn quại, khó toàn vẹn thân!
Động kinh, chứng bệnh rành rành?
Là do thịt lợn, rang chung ấu Tầu!
Chuối hột ăn với mật, đường?
Bụng phình, dạ trướng, dọc đường phân rơi!
Thịt gà, rau cải có câu?
Âm dương, khí huyết thoát vào hư vô!
Trứng vịt, lẫn tỏi, than ôi?
Ăn vào chắc chết, mười mươi rõ ràng!
Cải thìa, thịt chó xào vô?
Ăn vào, đi tả, hôn mê khôn lường!
Sữa bò, cam, quýt, bưởi, chanh?
Ăn cùng một lúc, liên thanh sấm rền!
Quả lê, thịt ngỗng thường thường?
Ăn vào cơ thể đùng đùng sốt cao!
Đường đen pha sữa đậu nành?
Đau bụng, tháo dạ, hoành hành suốt đêm!
Thịt rắn, kị củ cải xào?
Ăn vào, sao thoát lưỡi đao tử thần!
Nôn mửa, bụng dạ không yên?
Vì do hải sản ăn liền trái cây!
Cá chép, cam thảo, nhớ rằng?
Ăn chung, trúng độc, không cần hỏi tra!
Nước chè, thịt chó no say?
Thỉnh thoảng như thế, có ngày ung thư!
Chuối tiêu, môn, sọ phiền hà?
Ruột đau quằn quại, như là dao đâm!
Khoai lang, hồng, mận ăn vô?
Dạ dày viêm loét, tổn hư tá tràng!
Ai ơi, khi chưa dọn mâm?
Nhắc nhau nấu nướng, sai lầm hiểm nguy!
Giàu Vitamin C chớ có tham (1)
Nấu cùng ốc, hến, cua, tôm, nghêu, sò!
Ăn gì? ăn với cái gì?
Là điều cần nhớ, nên ghi vào lòng!
Chẳng may ăn phải, vài giờ?
Chúng tạo chất độc bảng A chết người!
Quý nhau mời tiệc lẽ thường!
Thức ăn tương phản, trăm đường hại nhau!
(1) Các loại thực phẩm giàu Vitamin C không được nấu, ăn cùng các loài nhuyễn thể.
Nội trợ
Bí kíp chăm sóc da nhờn
- Nên rửa mặt thường xuyên, từ 3 - 4 lần/ngày để giữ da mặt luôn sạch sẽ. Đừng quên đeo khẩu trang khi ra đường. Bụi bẩn bám trên da mặt nếu không được làm sạch kịp thời sẽ càng dễ nổi mụn.
- Cần phải thận trọng khi sử dụng mỹ phẩm trang điểm và càng phải làm sạch da hàng ngày. Da nhờn không sợ tính kiềm, do vậy có thể sử dụng loại mỹ phẩm có tính kiềm cao. Khi trang điểm chọn kem lót và phấn nền nên chọn kem loại không chứa dầu.
- Nên tăng cường uống nhiều nước hàng ngày, ăn nhiều rau xanh, hoa quả tươi, hạn chế đồ ngọt, mỡ.
- Da nhờn rất nhạy cảm. Việc thường xuyên nặn mụn hay sử dụng không đúng loại mỹ phẩm càng làm tuyến nhờn dưới da hoạt động mạnh hơn. Da bạn sẽ càng trở nên nhờn và xỉn màu. Khi mụn xuất hiện, tuyệt đối không tìm cách nặn mà nên dùng các loại thuốc hoặc mỹ phẩm có tác dụng trị mụn. Nếu mụn nhiều một cách bất thường và khó chữa, hãy tìm nhờ tới sự giúp đỡ của bác sỹ.
Và nên dùng sữa rửa mặt vì sữa rửa mặt tốt hơn xà phòng. Sữa rửa mặt không hút hết chất ẩm trong da mà chỉ loại bỏ bụi bẩn, chất dầu trên da. Khi rửa, nhớ dùng các ngón tay xoa nhẹ. Rửa mặt bằng nước ấm giúp lỗ chân lông thông thoáng, đồng thời không làm khô da.
- Da dầu cũng cần giữ ẩm vì thế, bạn không nên dùng các sản phẩm có tính tẩy nhờn quá mạnh. Nó sẽ khiến da bạn trở nên khô ráp.
- Khi trang điểm, nên thoa một lượng kem dưỡng ẩm vừa phải, đợi một lát cho kem thấm vào da. Dùng khăn giấy lau thật nhẹ để thấm bớt lượng kem thừa. Như vậy da bạn sẽ không bị bóng sau khi trang điểm.
- Đừng quên mang theo giấy thấm dầu khi bạn đi làm cả ngày ở công sở.
Mặt nạ chuyên dụng
Các loại mặt nạ tự chế dưới đây sẽ giúp da bạn giảm bớt độ bóng nhờn và ngăn ngừa sự xuất hiện mụn:
- Dùng 2 thìa cà phê nước cốt chanh trộn thật đều với 1 lòng trắng trứng gà. Dùng hỗn hợp này thoa lên mặt. Sau 15-20 phút, rửa sạch da với nước ấm.
Nước cốt chanh và lòng trắng trứng giúp làm sạch các bụi bẩn và chất nhờn trên da mặt, làm se khít các lỗ chân lông.
- Trộn đều 20g khoai tây đã luộc chín với 2 thìa sữa chua và 2 thìa tinh dầu bạc hà. Đắp đều lên da sau đó rửa lại bằng nước sạch.
Sữa chua giúp làm trắng và làm mềm da. Tinh dầu bạc hà mang lại cảm giác mát mẻ cho da, giúp làm sạch da và se lỗ chân lông. Khoai tây giúp da mịn màng.
- Nghiền nhỏ 2 quả dâu tây. Cho thêm 1 thìa cà phê mật ong, 1 thìa cà phê bột mì. Trộn đều hỗn hợp. Rửa sạch mặt, dùng khăn bông lau khô rồi đắp hỗn hợp lên mặt. Sau 15 phút, rửa mặt bằng nước ấm.
Dâu tây giúp thanh lọc các độc tố dưới da. Vitamin C giúp khôi phục độ sáng bóng của làn da. Bột mì có tác dụng hút ẩm.
- Dùng 100g cà chua ép lấy nước. Cho thêm 1 thìa mật ong, trộn đều. Bôi hỗn hợp lên da mặt rồi mát xa nhẹ nhàng trong vòng 20 phút. Rửa lại bằng nước sạch.
Cà chua chứa chất chống oxy hóa tự nhiên, giúp ngăn chặn quá trình lão hóa da. Ngoài ra kali và vitamin C có trong loại quả này giúp làm giảm lượng dầu trên da và se lỗ chân lông.
Đẹp 24
Thursday, October 21, 2010
Monday, October 18, 2010
Ngày nghỉ Sài Gòn
1. Anh bay vào Sài Gòn. Anh bảo đây có thể là lần cuối cùng anh bay vào Sài Gòn như thế này. Anh bay chuyến sớm nhất – như mọi khi anh vẫn bay đi công tác – bay chuyến sớm nhất để ngay trong buổi sáng đến nơi còn kịp làm việc với đối tác. Chuyến bay của anh lần này là chuyến bay sớm của ngày nghỉ nên rất vắng người. Dãy ghế của anh chỉ có một mình anh ngồi, anh có thể giở máy tính ra thỏai mái đọc, ghi chép mà không ngại ai ngó vào. Không hiểu sao anh thấy mình làm việc hiệu quả nhất là lúc ngồi trên máy bay. Sự di chuyển hình như có tác động tốt đến anh. Có lẽ bởi vậy anh thích di chuyển.
Anh hay bay vào Sài Gòn để ở bên cạnh cô trong hai ngày nghỉ cuối tuần. Anh gọi đó là “Ngày nghỉ Sài Gòn”. Ở công ty anh, khi mọi người có việc gì nhờ anh làm gấp vào ngày nghỉ, nếu phải bay vào Sài Gòn với cô, anh nói là: “Xin lỗi, tôi có ngày nghỉ Sài Gòn rồi”. Mọi người đều biết chuyện anh có người yêu ở Sài Gòn, cuối tuần thường bay vào thăm người yêu.
Anh tự hào vì có cô – một cô gái Sài Gòn là người yêu. Chuyện “Hôn môi xa, hôn những nỗi nhớ ngút ngàn” như trong bài hát của Trần Minh Phi – chuyện yêu một người ở tận Sài Gòn có vẻ lãng mạn trong thời buổi này. Trong tuần hai người có thể làm gì tùy ý, vì ở xa nên chỉ điện thoại, chát chít với nhau. Cuối tuần, nếu thu xếp được, anh sẽ đến với cô. Nhưng anh bảo đây là lần cuối cùng anh bay vào Sài Gòn như thế này.
Cô ngủ dậy muộn. Anh vào đến nơi, hai người đi ăn sáng, uống cà phê như mọi khi. Thật ra chỉ có cô uống cà phê. Anh hay uống sô cô la nóng hay nước cam. Cô hay cười bảo anh chã – chã như cậu “Em chã” trong tiểu thuyết Số Đỏ của Vũ Trọng Phụng. Anh bảo: “Đấy là bí quyết của làn da mịn màng của anh”. Anh bảo: “Tự mình không chăm lo cho sức khỏe của mình thì ai chăm lo”. Cô bảo: “Em có bảo hiểm và số điện thọai cấp cứu của Phòng cấp cứu Bệnh viện Việt – Pháp”.
2. Người ta bảo: “Ăn Bắc mặc Nam”, “Trai Bắc gái Nam”. Anh chẳng nghĩ gì, chẳng bảo gì hết. Anh là anh, mà cô là cô. Nếu anh là trai Bắc và cô là gái Nam thì đó chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên.
Bữa trưa ngày nghỉ, anh muốn nấu một bữa trưa thật thịnh sọan. Cô ăn kiêng, cô bảo: “Em mà ăn quá đà một chút là người phì ra ngay”. Anh bảo: “Em tuy tốt bụng nhưng ăn ít”. Anh biết làm bảy món salad. Salad dưa chuột cà chua trộn xốt “Nghìn hòn đảo”, salad cá thu hộp nghiền phết bánh mì, salad cà tím rán, salad tôm trộn miến kiểu Thái, salad mỳ Ý trộn sò huyết, salad cà rốt rắc hạt mùi… Cô tần ngần chọn một trong hơn năm mươi lọ nước hoa cô xếp cả dãy trên giá để dùng cho buổi sáng. Cô mặc một chiếc đầm đẹp ngồi nhìn anh nấu ăn. Anh thích lúc cô mặc một chiếc đầm đẹp ngồi nhìn anh nấu ăn thế này. Cảm giác như một ngày hội, như tết. Cảm giác đích thực là có ai đó ở bên cạnh mình, có thể ngửi thấy, nghe thấy, sờ thấy. Nhưng hình như ngày hội nào, bữa tiệc nào cũng có lúc tàn. Anh mở chai rượu vang Chile. Anh không hay mua rượu vang Pháp vì vang Pháp dễ bị làm giả. Thấy người ta lấy chai vang Đà Lạt bóc nhãn đi, dán bộ nhãn mua 5 ngàn đồng vào là thành vang Pháp, nên uống vang Chile cho nó chắc ăn.
Anh cố kìm câu hỏi: “Em có khỏe không?”. Nhìn cô là biết, cô không khỏe lắm. Cô phải uống nhiều cà phê cho tỉnh táo để làm việc. Cô phải nhịn ăn vì sợ béo. Anh bảo: “Trong từ điển của em có nhiều chữ “phải” hơn trong từ điển của anh”. Cô bảo: “Đôi khi em chẳng biết mình sống để làm gì. Đành sống vì những chữ phải. Phải có nghĩa là không trái”.
Anh cố kìm câu hỏi: “Có gì mới không em?”. Có gì mới nghĩa là sao? Cô không chuyển chỗ làm, cô say mê với công việc của mình. “Có gì mới” nghĩa là có gì mới trong chuyện tình cảm, có ai tán tỉnh cô không. Hỏi như vậy như thể anh mong cô gặp được ai đó để từ chối anh. Để anh đỡ phải điên cuồng bay vào Sài Gòn mỗi ngày nghỉ cuối tuần.
Có khỏe không, có gì mới… dường như anh chẳng còn gì để hỏi cô nữa hay sao, dường như hai người chẳng còn chuyện gì để nói với nhau nữa hay sao?
Ăn trưa xong, bạn anh đến đón anh đi đánh tennis. Cô bảo: “Hóa ra cuối tuần anh bay vào Sài Gòn là để đánh tennis”. Anh nói: “Có thể đây là lần cuối anh bay vào Sài Gòn như thế này. Anh phải giữ quan hệ”. Cô mang sách ra sân đọc, thỉnh thỏang đưa mắt nhìn anh, như thể người mẹ trông chừng đứa con hiếu động chạy chơi trên sân. Cô biết anh là đứa trẻ to đầu, anh vẫn bảo anh có tuổi rồi nhưng thực ra anh đầy vụng dại trong cuộc đời phức tạp này. Anh đối phó với cuộc đời phức tạp bằng cách… coi nó là hết sức đơn giản.
Ngày gnhỉ Sài Gòn của anh như cây, như nước giữa sa mạc ngày thường, như ốc đảo trên sa mạc quan hệ của hai người.
Đánh xong tennis, cả hội kéo nhau đi nhậu. Anh ít nhậu nhưng vẫn kéo cô đi. Anh hiểu nhậu là một phần tất yếu của cuộc sống ở Sài Gòn. Sau đó, anh và cô đi xem phim. Anh bảo: “Bây giờ đã có ti vi màn hình tinh thể lỏng 119 inch, lúc nào đó phải mua cái ti vi đấy, để thấy người trên ti vi to như người thật”.Cô nghĩ: “Lúc nào là lúc nào?”. Cô không thể ra Bắc. Ở Sài Gòn thu nhập của cô rất cao, ra Bắc cô không có cơ hội làm công việc mà cô thích. Anh không thể vào Nam, ở Hà Nội anh còn bố mẹ già mà anh là con trai một. Đôi khi cô lạnh lùng với anh để anh xa rời cô ra, bởi cô nghĩ chẳng nên làm khổ nhau. Những ngày nghĩ cuối tuần như ốc đảo trên sa mạc mà cô luôn cần uống nước. Cô luôn cần tình cảm. Anh cũng luôn cần tình cảm.
Sáng Chủ Nhật, hai người lang thang ra nhà thờ Đức Bà. Nhà thờ Đức Bà là nơi anh gặp cô lần đầu tiên. Nhà thờ ở Sài Gòn là nhà thờ Đức Bà. Nhà thờ ở Hà Nội là nhà thờ Lớn. Nhà hát ở Hà Nội là nhà hát Lớn. Nhà hát ở Sài Gòn là nhà hát Thành Phố. Có nhiều đôi ra chụp ảnh cưới ở nhà thờ Đức Bà. Chú rể cầm đàn guitare, cô dâu kéo đàn violon. Anh bảo: “Sao không để chú rể đánh trống, cô dâu thổi kèn để giống thật hơn?”
Trưa chủ nhật, ăn trưa xong, anh bay ra Hà Nội. Cô không ra tiễn. Cô muốn có cảm giác như anh ở đâu đó trong thành phố nhưng vì lý do nào đó ngày thường hai người không thể gặp nhau. Anh muốn ở bên cô đến tận lúc lên máy bay, để kéo dài những khỏanh khắc quý giá ở Sài Gòn. Anh cố hiểu tại sao anh cứ điên cuồng bay vào Sài Gòn như vậy, cuộc sống ở Sài Gòn với anh như thể là một cuộc sống khác, ở Sài Gòn như thể anh sống một cuộc đời khác. Sài Gòn có cô, ở Sài Gòn có ngày nghỉ Sài Gòn. Nhưng có thể đây là lần cuối anh bay vào Sài Gòn như thế này.
Mọi khi anh ở lại Sài Gòn đến đêm mới bay ra. Lần này anh bay ra sớm. Anh bảo cô: “Có thể đây là lần cuối anh bay vào với em ngày nghỉ thế này”. Cô im lặng.
3. Cô viết cho anh: “Đôi khi em muốn mình chẳng là gì của nhau. Như thế sẽ dễ dàng hơn. Đỡ khổ cho anh. Anh sẽ không phải lo bay vào sớm mỗi cuối tuần. Chẳng ai có lỗi cả. Rồi anh sẽ tiếp tục những bình minh thảnh thơi thơm mùi cà phê ở Opera Hà Nội. Rồi em sẽ lặp lại những hòang hôn của mình ở Q Bar của Sài Gòn phồn hoa… Mình chia tay nhau nhé”.
Anh không thấy đau đớn. Hà Nội đang là tháng Tám mùa thu. Tháng Tám Hà Nội như thể chẳng cần cho ai mà cũng chẳng ai cần. Cô sẽ không còn hỏi anh: “Tháng Tám mùa thu lá vàng rơi chưa nhỉ?”. Nhưng anh biết vẫn còn những “thương nhớ âm thầm”. Anh ở Hà Nội và cô ở Sài Gòn, anh và cô không phải phá những cây cầu. Sẽ dễ dàng hơn nếu anh im lặng không trả lời gì. Chỉ có điều sẽ không còn những ngày nghỉ Sài Gòn nữa.
Tại sao người ta yêu nhau không đến được với nhau? Tại sao không đấu tranh cho tình yêu của mình? Có phải chuyện “về sau anh ấy lấy chị ấy” chỉ có ở trong phim? Có những trở ngại gì khi anh đến với cô? Nếu thật sự yêu nhau người ta đã tìm mọi cách để đến với nhau, người ta đã tìm mọi cách để không rời xa nhau. Có người bảo, trong tình yêu không có gì là không thể. Chỉ có chính chúng ta làm cho nó không thể. Có người nói, yêu là phải “máu”, yêu là phải điên cuồng bất chấp tất cả.
Có thể anh và cô không phải là kiểu người điên cuồng bất chấp tất cả. Không hẳn chỉ vì trở ngại về khỏang cách địa lý – anh ở Hà Nội, cô ở Sài Gòn. Anh vẫn chưa hình dung được hai người sẽ sống với nhau thế nào. Anh vẫn chưa hình dung được anh sẽ nấu ăn cho cô đến bao giờ. Cô nhớ anh nói muốn để dành tiền, muốn mua một căn nhà ở Vũng Tàu, để có một căn nhà ở bên bờ biển. Cô biết chuyện để dành tiền của anh, chuyện mua một căn nhà ở Vũng Tàu để có một căn nhà ở bên bờ biển của anh chỉ là dự định. Đàn ông vẫn thường có nhiều dự định. Cô vẫn chưa hình dung được hai người sẽ sống với nhau thế nào. Cô cần một chỗ dựa vững chắc trong cuộc đời. Cô nghĩ: “Giá anh đừng lãng mạn đến thế”. Nếu anh biết cô nghĩ như vậy anh sẽ bảo “Lãng mạn cũng chết mà không lãng mạn cũng chết. Nếu anh không lãng mạn, làm sao mình gặp được nhau?”. Nên không lãng mạn hay không nên lãng mạn. Nhưng thôi, “kẻ nào dùng gươm sẽ chết vì gươm”, kẻ nào dùng lãng mạn sẽ chết vì lãng mạn. Anh vẫn luôn cố giữ những mối quan hệ nên anh im lặng không trả lời đề nghị chia tay của cô.
4. Thật ra anh nói: “Có thể đây là lần cuối anh bay vào Sài Gòn như thế này” là bởi vì anh đã quyết định sẽ chuyển vào sống và làm việc ở Sài Gòn. Nhưng khi anh chuyển vào Sài Gòn rồi, anh và cô không gặp nhau nữa. Người ta bảo: tình yêu như dòng sông ra đi không trở lại bao giờ.
Vĩ Thanh:
Trời mưa. Sài Gòn mưa. Mưa tầm tã. Mưa từ sáng sớm. Mưa trắng trời trắng đất. Nhiều người cứ than năm nay mưa sớm. Thực ra đã gần hết tháng Năm, nghe cứ như thể đã gần hết tháng năm của đời người. Trong mưa, anh bỗng nhớ cô, nhớ những ngày nghỉ Sài Gòn, nhớ hôm nào khi tình mới trao.
Hôm nào khi tình mới trao là hôm mình và cô bàn chuyện đi Lào khi mới quen, khi tình mới trao. Anh là người Hà Nội, anh không phát âm nặng chữ trao, nghe anh nói thì như thể nhớ hôm nào tình mới chao. Chao có nghĩa là nhúng vào rồi với ra ngay. Tình dường như chỉ nên nhúng vào rồi vớt ra ngay. Tình chỉ đẹp khi còn dang dở.
Anh và cô chưa đi Lào. Anh và cô không đi Lào. Anh và cô sẽ chẳng bao giờ đi Lào cùng nhau. Anh và cô chỉ mới bàn chuyện đi Lào. Hồi ấy hai người dự tính anh sẽ đợi ở Hà Nội và cô sẽ ra Hà Nội. Hai người sẽ lang thang ở Bắc Lào, không phải là “nằm đất ăn bốc” mà là nằm khách sạn ăn bốc. Khách sạn ở Lào bình dân. Ăn bốc ở Lào là ăn xôi với thịt nướng ở Lào người ta bán cân. Khi tình mới trao người ta hay bàn chuyện tương lai. Khi tình mới trao người ta hay bàn về những chuyến đi. Anh bảo đời là một thời để đi, cô bảo cuộc đời là những chuyến đi. Khi tình mới trao người ta hay ý hợp tâm đầu. Nhiều khi anh cũng không biết nên sống bình yên hay nên đi. Khi anh sáng đi làm tối về nha ăn cơm, xem ti vi rồi đi ngủ - thế gọi là bình yên hay sống mòn hay chết mòn? Nhưng mà cũng không thể đi mãi.
Hôm nào khi tình mới trao đã trở thành hòai niệm. Anh biết mọi chuyện chỉ có một lý do đó là chính bản thân anh. “Nhưng thôi tiếc mà chi, chim rồi bay, em rồi đi” (1). Anh có nhiều câu hỏi mà không có một danh sách cụ thể những cái anh muốn có, chẳng có một cái wishlist nào. Anh chẳng biết mình muốn cái gì, dường như cái gì anh cũng có đồng thời anh biết chắc mình thiếu nghiêm trọng một cái gì đó. Có thể đó là vấn đề của anh. Danh sách cô những thứ muốn có trong cuộc đời này rất dài. Anh bảo wishlist của cô tòan những thứ vớ vẩn như vòng tay, nước hoa, túi xách, ống kính máy ảnh… những thứ mà anh trêu là “bi, còi, pháo đập, tam cúc giả, lơ hồng đổi trắng thay đen, kim khâu len” của thời bao cấp. Nhưng có thể chính những cái vớ vẩn ấy làm nên cuộc sống của cô. Nhưng có thể chính vì những cái vớ vẩn mà anh và cô xa nhau – như “Chỉ có thuyền mới hiểu/Biển mênh mông nhường nào. Chỉ có biển mới biết/Thuyền đi đâu về đâu…” (2)
Tạnh mưa, anh đi thăm ông chú bị bệnh. Ông chú ngày xưa oai hùng là thế, giờ hom hem nằm trên giường sắt, anh thấy mà tưởng như không kìm được nước mắt. Thấy đời ngừơi thật là ngắn ngủi như que củi. Thấy con người thật là cô đơn như sống ở Ka Đơn (3). Dạo này anh hay nói có vần. Dạo này anh hay đặt câu hỏi. Ai hạnh phúc vì tìm thấy tình yêu. Ai đau khổ vì đánh mất tình yêu. Tình yêu là cái con gì mà ghê gớm thế? Chỉ vài lần đắng cay là người ta đã thấy mình thực già. Anh nhớ lại, không biết anh và cô có yêu nhau thực không hay anh và cô chỉ là hai người cô đơn cần tình cảm và Ngày nghỉ Sài Gòn chỉ là cái cớ.
Nhớ hôm nào khi tình mới trao… Anh bảo: “Nhớ chỉ là nhớ thôi, hiểu không?”. Anh lại “sáng ra bờ suối tối vào hang”. Anh lại bắt được nhịp sống của mình – nhịp sống ở thành phố nhiều người bỏ đi và nhiều người tìm thấy…
**Chú thích:(1) Gửi gió cho ngàn mây, Đòan Chuẩn(2) Thuyền và biển – Xuân Quỳnh(3) Ka Đơn là một địa danh ở Lâm Đồng
(trích trong tập truyện Những câu chuyện Sài Gòn, tác giả Phan An)
Friday, October 15, 2010
* Paperfashion *
PAPERFASHION | DESIGNLOVEFEST ILLUSTRATED from paperfashion on Vimeo.
Paperfashion
Illustration By: Kathryn Elyse Rodgers
paperfashion.wordpress.com
twitter.com/paperfashion
Wednesday, October 13, 2010
Go ahead, baby!
Nó wá fức tạp hay nó wá đơn jản khiến đầu óc mình loạn xạ?!
Có nhiều ng đàn ông tốt có thể tâm sự & chia sẻ nhg cũng ko hẳn họ là ng đàn ông của đời mình...
Dù sao thì mình cũng rất vui & hạnh fúc khi đc họ lắng nghe & cho mình ý kiến sáng suốt :)
Đáng lẽ ~ lúc thế này thì ng mình cần nói nhất lại ko làm mình tin tưởng, mình chán tụi nó wá!
Tại sao lúc nào mình cũng fải wan tâm & rộng lượng với tụi nó???
Càng wen lâu, mình lại càng ko hiểu tụi nó đang nghĩ j & thấy xa cách nhau!
Fải chăng thời jan làm cho mọi thứ thay đổi nhanh vậy sao...
Mình nghĩ đến thời điểm nào đó, mình sẽ ko thể tiếp tục đc hơn...
Đã mất hết tiếng nói chung & cách sống khác xa nhau thật...
...
Lúc này là lúc mình ko muốn wan tâm đến tụi nó nữa!
Mình cần tập trung lo cho việc của mình!
Công việc là điều đầu tiền fải jải wyết trc nhất :)
Tình yêu?! Mình ko muốn đi tìm nó...
Một ngày nào đó, nó sẽ tự tìm đến!
...
Mình đâu fải là đứa chấp nhận thất bại!
CỐ GẮNG LÊN :)
Saturday, October 9, 2010
[Jj]
... Vậy là kết thúc :)
À, có bắt đầu đâu mà gọi là kết thúc nhỉ? ...
Chỉ một tin nhắn và ...
Hai con ng ko thể kết nối với nhau qua trái tim và cái tôi thì cao quá!
Muốn yêu thương ai đó, thật là khó ...
Năm nay, đen tình mà cũng bạc việc!
Ko có cái j nên hồn, coi cho đc với cái mà tôi muốn ...
Tự nhiên, buồn buồn, ko khóc nổi/tại khóc nhiều wá nên chán!
Và thế là ko ngủ đc ...
Ngồi chán chán, xóa hết fb của mấy ng ko muốn wan tâm!
Cũng còn vài ng muốn xóa tiếp nhg lại thôi vậy.
...... ...... ......
Ko hiểu sao ~ lúc thế này... tôi lại yêu Diana Krall hơn hết!
Nghe jọng hát mà ngọt ngào, dịu dàng và êm ái làm sao ...
Ngoài trời đang mưa và tôi thì một mình ngồi nhìn comp ...
Gõ lách tách vài dòng cho cảm xúc nhẹ nhõm chút ...
Thôi, đi ngủ vậy.Thức khuya & suy nghĩ nhiều wá lại mau jà!
...... Goodbye my Jj ......
Sunday, October 3, 2010
Để em yêu anh như mối tình đầu...
Chúng mình đã từng có một thời gian đam mê vụng dại
Nhưng tất cả rồi cũng chỉ thế thôi
Anh cũng biết và cả em cũng biết
Nhắc lại chi nhau những chuyện đã xa rồi...
Mọi con đường đều có dăm ngã rẽ
Bến tình yêu neo lại được mấy người
Đến sân ga còn có lúc buồn không ngủ
Nữa là người... tuổi khi mới đôi mươi
Em không thể yêu anh bằng tình yêu mười tám
Anh cũng đâu yêu em như thuở mới vào đời
Khi ánh mắt nhìn tình còn trong trẻo
Nói lời yêu còn run rẩy làn môi...
Cuộc sống như guồng quay không dừng lại
Con chim non tha cọng cỏ bay đi
Mối tình đầu tiên chẳng để lại được gì
Ngọn nến tắt trong căn phòng không gió...
Không nói em yêu anh bằng tình yêu chớm nở
Cũng không nói anh yêu em như mê đắm dại khờ
Anh cũng biết và cả em cũng biết
Cuộc đời này đâu thể là thơ
Điều có thể và những điều không thể
Ngày xưa anh đã quá lắm nhọc nhằn
Chưa một lần tìm quên trong men rượu
Anh có thấy rằng nỗi buồn thêm nhân
Rồi tất cả cũng chỉ là quá khứ
Đọc thơ em xin anh chớ chạnh lòng
Vì tất cả đã trở về hư ảo
Những dại khờ trong tình cũ long đong
Em chỉ biết một điều rằng em yêu anh hơn tất thảy
Cũng như anh, anh cũng đã quên rồi
Chỉ còn có em ở trong tâm tưởng
Thì cớ gì mình xao lãng, anh ơi!
Ngoài phố cũ lại một mùa mới đến
Hoa nắng tinh khôi như chưa biết, chưa từng...
Và áo cưới xin một lần trắng lại
Giấc yêu đầy, tóc lả xõa ngang lưng
Chúng mình đều đã có một thời đam mê vụng dại
Nhưng tất cả đều cũng chỉ thế thôi
Em cũng biết và cả anh cũng biết
Rằng bây giờ mình sẽ yêu nhau đến hết cuộc đời...
[sưu tầm]
* P/s : Có lẽ quá khứ nên để nó ngủ yên dù còn đó 1 chút thương, 1 chút nhớ, 1 chút xao xuyến trong ánh mắt, nụ cười... Những ánh nhìn ấm áp ta trao nhau như thuở mới yêu nồng nàn, ngọt ngào nhưng chuyện 2 ta nên khép lại và giữ lấy trong tim nhau những kỷ niệm đẹp mãi mãi...Cầu chúc ng sẽ hạnh phúc trong cuộc sống này :)
Saturday, October 2, 2010
021001
Hôm nay đỡ hơn chút rồi :) Mắt sưng như con cú mèo =))
Gần sáng mới ngủ đc nhưng ngủ mệt chứ ko ngon lắm...
Đầu óc bjờ vẫn hơi lờ đờ, nhức đầu 1 tí...
Mở mắt ra, đầu tiên là nt cho jj để nhõng nhẽo & muốn có cảm jác bình yên.
Tiếp theo là cười lăn lộn trên jường khi nhận tn của jj lại =))
Sau đó, lết thân dậy mà lòng vẫn còn hoang mang...
Ko biết tối wa, chuyện xảy ra là thật hay mơ :)
Và mình biết chẳng có jấc mơ nào cả...
Cuộc sống là thật & con ng luôn thực tế.
Vẫn đang suy nghĩ xem ta cần làm j nhỉ trc' sự việc kia? :)
Tự nhiên thấy jà đi 2,3t trong vòng 1 đêm...
Chán, chã muốn nghĩ nhiều, thấy nhức đầu wá :)
Friday, October 1, 2010
011001
Tự nhiên không thể kiềm chế được cảm xúc lúc này...
Nước mắt cứ rơi...
Thấy trái tim mình đau đớn vô cùng...
Tại sao nhỉ???
Không thể hiểu đầu óc mình đang có chuyện gì xảy ra...
Mình đa cảm, yếu đuối quá :)
Hãy mạnh mẽ lên!
Mọi chuyện sẽ ổn thôi mà...
Hãy để mọi chuyện ngủ yên và khi tỉnh giấc, ta lại là ta...một cơn gió vô tâm,vô tình...
Labels
- diary (104)
- fashion (1)
- graphic design (2)
- life (57)
- love (56)
- movie (2)
- music (67)
- playful kiss (1)