Nếu em chỉ là người tình...
Thì anh ạ, anh sẽ chỉ thấy những tia nắng sớm mong manh, dịu dàng như sợi tơ trời. Anh sẽ bị lóa mắt bởi những lấp lánh và sẽ yêu em nồng nàn như yêu hơi ấm của nắng.
Nếu em chỉ là người tình...
Thì anh ạ, anh sẽ chỉ thấy một làn gió mát vờn nhẹ bên anh. Anh sẽ thấy êm ái vì được vuốt ve và yêu em nhẹ nhàng như gió.
Nếu em chỉ là người tình...
Thì anh ạ, anh sẽ chỉ thấy những hạt sương nhẹ rơi trên trên mái tóc. Anh sẽ thấy nao lòng vì những giọt trong veo đến yếu đuối. Anh sẽ yêu em tinh khiết như yêu giọt nước mắt lăn dài trên má em.
Nếu em chỉ là người tình...
Thì anh ạ, anh sẽ chỉ thấy bờ cát dài êm ái nơi anh vô tình đi qua. Anh sẽ yêu em như biển yêu bờ cát, nồng nhiệt như con sóng xô bờ.
Nếu em chỉ là người tình...
Thì anh ạ, anh sẽ chỉ thấy một ngày xuân hoa từng bừng nở. Anh sẽ xốn sang vì vẻ rực rỡ của mùa xuân và sẽ yêu em đắm đuối như yêu nàng Xuân tươi trẻ.
Nếu em chỉ là người tình...
Thì anh ạ, anh sẽ chỉ thấy một ngày thu vàng rụng lá. Anh sẽ lao xao vì những thảm lá vàng và sẽ yêu em thiết tha như đám mây trắng yêu bầu trời xanh thẳm.
Nếu em chỉ là người tình...
Nhưng anh ạ, em sẽ vẫn là người vợ,
Là cả một ngày dài sáng trưa chiều tối
Là cả một năm ba trăm sáu mươi nhăm ngày
Là cả bốn mùa Thu Đông Xuân Hạ
Là cả một cuộc đời...
Em không chỉ là ban mai mà còn là hoàng hôn mỏi mệt
Không chỉ là tia sớm mong manh mà còn là nắng trưa gay gắt
Không chỉ là gió mát mà còn có thể là cơn giông chớp giật
Không chỉ là hạt sương mà còn có thể là bão tố
Không chỉ là ngày xuân hoa nở mà còn là những ngày gió bấc mưa phùn
Không chỉ là ngày thu dịu dàng mà còn là ngày hạ chói chang
Không phải là bờ cát vô tình mà là vùng đất nơi bàn chân anh đã đi mòn mỏi
Nhưng anh ạ, dù anh đã đi mòn mỏi
Thì em vẫn là mái ấm nơi anh muốn trở về sau những chuyến đi
Vì em biết người ta không thể xây nhà trên cát
Vì em biết rằng hạnh phúc không chỉ toàn là niềm vui...