Wednesday, December 28, 2011

Sand of my love


Relationships of all kinds are like sand held in your hand.
Held loosely, with an open hand, the sand remains where it is.
The minute you close your hand and squeeze tightly to hold on,
the sand trickles through your fingers.

You may hold on to some of it, but most will be spilled.
A relationship is like that.
Held loosely, with respect and freedom for the other person,
it is likely to remain intact.

But hold too tightly, too possessively,
and the relationship slips away and is lost.

- Best Quotes -

Friday, December 23, 2011

The Last


Let me look at you in the eyes just for this day
Let me hear every thought you have for today
And as I slowly sink in to your mind,
May I, the deepest emotions in you, find.

Let me watch every little thing that you do today
The smile, the wrinkle in those eyes while you look my way
Let me feel the joy of being with you once again
And cherish each precious moment while we still can.

Let me hug you tightly one last time just for this day
And feel my heart beat for you as we gently sway
With the soft music that only our hearts can hear,
Hold me tight so I could somehow forget all my fears.

Let me touch your face softly with my hands this way
As I softly whisper in your ears how you make my day
Watch me close my eyes as teardrops start to fall,
And know that through these years, you are still my all.

Let me feel your hands along with mine lastly for today
Let no one else distract us nor ever get in our way
As I tell you gently how much you’ve always meant to me
And break down as I whisper that we could never be.

~ Myrtle Glo Oliquino

Thursday, December 22, 2011

Xoắn xa, xoắn gần và thật sâu!


Sáng nay, buồn ngủ dễ sợ, ngáp liên tục làm ngại ghê, may mà thầy dạy hay.
Ta nói thầy dạy nhiệt tình, trò mới tiếp thu nhanh.
Ráng cố gắng đạt con 9 vào chứng chỉ cho nó quách!
Tối qua, đắp mặt nạ mắt được một chút, chắc dạo này phải thường xuyên dùng.
Khóc nhiều quá nên thấy mới có 2,3 ngày mà rõ tàn :(
Phải chăm sóc, yêu thương bản thân hơn tất cả.
Chẳng ai thương mình hơn mình!
Ngoảnh qua ngoảnh lại thấy có ba mẹ mình thương nhất :))
Từ đây tự hứa không khóc vì bất cứ thằng con trai, đàn ông nào trên đời!
Có vẻ mình đã bắt đầu hiểu ra nhiều điều từ những kinh nghiệm...
Ít ra cứ lạc lối rồi lại tìm được lối thật sự muốn đi.
Đầu óc không phải thông minh kiệt xuất gì nhưng được cái hiểu vấn đề tốt :)
Có vẻ giờ chơi Fb thấy rõ nhạt, chẳng có tí hứng thú gì!
Nói chuyện với ai cũng cần thêm tí muối, tí đường, tí bột ngọt, bột nêm :-<
Quen, lạ, từ trên mạng tới ngoài đời thấy ai cũng chán :|
Cái số đi một mình mà không cần ai song hành rồi.
Tri kỷ, tri âm, bạn đời gì gì chắc chưa tới lượt mình.
Cách chia sẻ tốt nhất là im lặng & lắng nghe.
Kẻ không thích im lặng, người không có thời gian lắng nghe.
Thế nói chuyện với blogspot, đọc sách, nghe nhạc rõ còn hay :)
Bây giờ sẽ là lúc mình không thông cảm cho ai mà cũng chẳng quan tâm ai nghĩ gì.
Thông cảm quá nhiều mà quan tâm cũng không ít, rồi thì sao?
Cứ hết dại dột này rồi tới dại dột khác, người ta bảo đàn bà ngu ngốc trong tình cảm rõ đúng!
Cho đi tất cả rồi còn lại gì trong tay?! Từ số 0 khởi đầu tới kết thúc :)
Đàn ông, họ chỉ chung thủy, quan tâm trong sự "giới hạn" mà họ nghĩ, còn lại họ chỉ thích áp đặt suy nghĩ của họ lên người đàn bà mà họ gọi là "yêu", thế mà cứ tưởng hay lắm!
Lúc cần thì ngọt ngào, dịu dàng, lúc không cần thì họ mặc xác người phụ nữ đó làm gì cũng được!
"Chuyện đó là chuyện của cô, tôi không quan tâm! Sự nghiệp của cô quan trọng hơn của tôi à! Chuyện của cô là chuyện đàn bà! Chuyện đàn ông chúng tôi như trời biển!"
Thế phụ nữ là "trang sức" cho bọn đàn ông mấy người à!? :)
Không có đàn bà, phụ nữ chúng tôi thì ai đẻ ra mấy người mà ở đó vênh váo!
Bọn đàn ông mấy người biết sinh con nhỉ?!
Mình là mình cứ chẳng hiểu sao "phái xấu" lại vừa xấu cả nghĩa đen, lẫn nghĩa bóng.
Kẻ tưởng mình tốt, tưởng mình hay, tưởng mình là ngôi sao trên trời!
Nghĩ cũng lạ, mình lúc nào cũng bảo mình ích kỷ, trẻ con, etc...
Mình chẳng cần dấu làm cái cóc khô gì nhưng có khối người cứ tưởng mình thanh cao lắm :)
Rõ ghét cái kiểu bản thân đàn ông chúng tôi vị tha, bao dung, chung thủy, hy sinh, ...!
Nhưng trong cái đầu "thông minh" ấy, mình chỉ cười mỉa mai mà khinh trong lòng!
Lòng tự trọng & cái tôi của mình to như bầu trời đây, thế nên mình khinh bỉ, phỉ nhổ lên cái bọn đàn ông, đàn bà, đằng giữa, đằng trong, hay gì gì toàn lũ ĐẠO ĐỨC GIẢ!
Miệng mồm Thạch Sanh, mà hành động như Lý Thông!
Phù, có vẻ entry hôm nay "xoắn" kinh quá :">
Ừa, đó là con người thật của mình nhưng vì cứ muốn làm đẹp lòng người mà ít thẳng thắn nói ra, nhưng lòng người có ai nghĩ sẽ làm đẹp lòng mình!
Mình nghĩ cho người khác, nhưng người khác có tôn trọng?!
Thế cho nên giờ sống ích kỷ cho biết mùi vị nó thế nào :)
Đời người ngắn ngủi, sống cho bản thân vậy!

Rỗng.


Hình như là mình mệt... Quá mệt...
Lâu lâu mới quay về "nhà" (blogspot) mà lần nào mình cũng có tâm trạng u ám...
Chắc đó cũng là lý do mình chẳng muốn viết bất cứ cái gì...
Rong chơi bên Fb đã quá lâu nay về "nhà" cảm giác dễ chịu một chút...
Cập nhật tin tức của những người theo dõi qua đây, học đc nhiều điều thú vị.
Thế giới thật rộng lớn... Giá mà mình có thể ôm nó vào lòng...
Mình đang lạc lối... Cứ đi mà chẳng biết đang đi đâu, làm gì...
Mất niềm đam mê, sự tin tưởng vào mọi thứ xung quanh...
Lơ đãng, ngơ ngác, dại khờ, tổn thương, yếu mềm...
Và thời gian cứ trôi...
Dòng người bon chen, ồn ào, đúng là đời!
Giá mà mình vô hình và tự do như một cơn gió :)

Tháng mười hai.


Tháng mười hai.
Thành phố không biết lạnh.
Ấy vậy mà mùa đông vẫn lặng lẽ qua tim.
Em cấu chặt tay mình.
Sợ khóc.
Sợ những hoang hoải trốn chạy, xổ tung
Lúc nhìn thấy anh, an yên trước mặt.

Tháng mười hai.
Người trên phố lang thang buồn đến lạ.
Không ai còn nhớ nổi lần cuối cùng được hạnh phúc.
Chỉ thấy kí ức là một mảng trống lớn lao
Cuốn hiện tại đan thành nỗi cô đơn dăng dẳng...

Tháng mười hai.

-Phan Ý Yên-

Far far - Yael Naim


Far far, there's this little girl
she was praying for something to happen to her
everyday she writes words and more words
just to spit out the thoughts that keep floating inside
and she's strong when the dreams come cause they
take her, cover her, they are all over
the reality looks far now, but don't go

How can you stay outside?
there's a beautiful mess inside
how can you stay outside?
there's a beautiful mess inside
oh oh oh oh

Far far, there's this little girl
she was praying for something good to happen to her
from time to time there are colors and shapes
dazzling her eyes, tickling her hands
they invent her a new world with
oil skies and aquarelle rivers
but don't you run away already
please don't go oh oh


Chuyến phiêu lưu diệu kỳ của Edward Tulane – Kate DiCamillo


Ngày xưa, ôi thật diệu kỳ ngày xưa ấy, có một chú thỏ đã tìm được đường về nhà.

Khi Phương Huyên đang dịch cuốn này, trên blog chị ấy đăng một trích đoạn của Chương 4, lấy tựa là Câu chuyện không có tình yêu. Trong câu chuyện ấy có một nàng công chúa không yêu ai cả. Cuối cùng nàng bị một mụ phù thủy biến thành lợn lòi và bị xẻ thịt. Người kể chuyện, bà Pellegrina, kể với đứa cháu gái Abilene và chú thỏ bằng sứ tinh xảo yêu quí của cô bé – Edward. Một câu chuyện khủng khiếp. Nhưng bà Pellegrina kết luận: Thế đấy, một câu chuyện không thể kết thúc có hậu khi không có tình yêu.

Đó là lời tiên báo cho chuyến phiêu lưu lạ lùng của Edward – một con thỏ bằng sứ tinh xảo, được mặc những bộ lễ phục đẹp đẽ, được cô chủ yêu thương vô vàn, nhưng bản thân chú lại không yêu cô nhiều như vậy. Edward là một chú thỏ cao ngạo, thích ngắm nhìn những vì sao, không thích nghe những người xung quanh mình nói chuyện, và chỉ biết đến chính bản thân mình. Và như thế thì câu chuyện của Edward sẽ kết thúc rất bi thảm, như nàng công chúa nọ. Đó sẽ là một câu chuyện của cô đơn, của lạc lối, và cuối cùng là tuyệt vọng. Chấm hết.

Thế rồi trong cuốn sách nhỏ mà giàu cảm xúc này của Kate Dicamillo, Edward đã phải trải qua một hành trình vĩ đại, để từ một chú thỏ không có trái tim đến một chú thỏ có trái tim rộng mở. Từ một Edward sang Susanna bị vất trong bãi rác, sang Malone lang thang bị hất ra khỏi tàu lửa, sang Clyde bị đóng đinh trên cọc làm bù nhìn đuổi quạ, trở thành Jangles nhảy múa cho một cô bé trước lúc em qua đời, và bị ném vào tường một quán ăn, chiếc đầu sứ vỡ ra làm hai mươi mốt mảnh. Rồi lại được ghép lại, rồi lại tìm được đường về nhà, với Abilene.

Chuyến đi của Edward trải dài từ đáy đại dương đến những nẻo đường lang thang du mục, đến những vùng quê hẻo lánh đầy quạ, rồi cả trên những con phố Ai Cập náo nhiệt có những tiệm đồ chơi tinh xảo. Đó là cuộc hành trình học cách yêu thương và trân trọng việc được yêu thương. Ngày xưa Edward không biết thế nào là yêu, như cô công chúa trong câu chuyện của bà Pellegrina. Nhưng cuộc hành trình kỳ diệu nọ đã cho Edward có cơ hội gặp được Lawrence, Nellie, Bull, cô chó Lucy, Bryce và Sarah Ruth. Họ đã dần dần giúp Edward hiểu thế nào là nỗi đau khi đánh mất đi những gì mình yêu quí. Rồi Edward, ở tận cùng của sự tuyệt vọng, với một trái tim tan vỡ, lại một lần nữa được sửa sang từ thân thể đến tâm hồn, và lại tìm được đường về nhà.

Như cô búp bê cổ trong tiệm đồ chơi đã nói với một Edward với trái tim tan vỡ :

“Hãy mở rộng trái tim”, cô khẽ khàng nói, “Ai đó sẽ tới, ai đó sẽ tới vì anh. Nhưng trước hết anh phải mở rộng trái tim mình đã.”

Câu chuyện của Edward biến đổi từ không có tình yêu đến tràn đầy yêu thương. Đó là sự khơi nguồn không ngừng nghỉ những tâm tư kín đáo và bản năng nhất của tình cảm con người, đó là hành trình dạy cho chúng ta về việc làm thế nào để học cách yêu thương người khác, và do đó từ đáy sâu, Edward lại được tìm thấy.

Đây là một cuốn sách kỳ diệu của Kate DiCamillo, một chuyến du hành vượt qua những giới hạn của sự sống và cái chết theo dạng thức thuần dị và trong sáng nhất, và làm bật ra những hy vọng không bao giờ tắt của việc yêu và được yêu. Bút pháp giản dị hàm chứa ý nghĩa nhân văn sâu sắc, nỗi cảm thương dai dẳng về sự mất mát cùng tông màu lúc nào cũng hơi trầm xuống u uẩn. Một cuốn sách có thể khiến bạn rơi nước mắt chỉ vì những dòng đơn giản nhất, khiến trái tim bạn run rồi cuối cùng vỡ òa ra. Đã có những câu chuyện dài, rất dài, cũng rất tuyệt vọng khi nói đến những nỗ lực để yêu thương người khác. Những câu chuyện mà đọc xong chúng ta chỉ có thể đặt ra nghi vấn “tại sao?” chứ không hề được lý giải. Nhưng Chuyến phiêu lưu diệu kỳ của Edward Tulane chính là cuốn sách cho chúng ta mọi câu hỏi “tại sao?” ấy kèm mọi lời giải đáp. Một chú thỏ sứ có thể đi đến đâu? Chú ta học cách yêu như thế nào? Tình yêu có vị gì? Nếu là vị đau, Edward có nên tiếp tục yêu thương? Như chúng ta, những trái tim còn trẻ, nếu tình yêu có vị đau, chúng ta có nên tiếp tục mở lòng ra mà yêu thương?

Khi đọc cuốn sách này trên một chuyến đi, tựa như lần đọc Bắt Trẻ Đồng Xanh, tôi đều có cảm giác được phát ngộ. Tôi nhận ra rất nhiều thứ về cuộc sống, trách nhiệm, sự chân thành và lòng yêu thương. Tôi nghĩ đó chính là những cuốn sách đích thực, diện mạo chân phương nhất của văn học : bằng cách đơn giản nhất và thẳng thắng nhất, chúng giúp chúng ta yêu cuộc sống của chính mình hơn.

Hãy đọc cuốn sách này, bạn sẽ tìm ra tất cả. Và một câu chuyện có tình yêu sẽ được viết ra cho bạn, chỉ cho bạn mà thôi.

P.s: Ảnh minh họa cho sách rất đẹp. Tông màu trầm, nhã nhặn, tinh tế và giàu chất thơ mộng cổ tích. Nhưng có những bức vẽ thật là buồn. Những bức tranh đi cùng chuyến du hành của Edward, đã gợi mở trong lòng tôi rất nhiều suy niệm. Ngay cả dòng thơ mở đầu cũng thế, trái tim tan vỡ rồi tan vỡ, cần phải ra đi, ra đi.

.

Quỳnh Như@Reading~Cafe

The Miraculous Journey of Edward Tulane


The heart breaks and breaks and lives by breaking. It is necesary to go through dark and deeper dark and not to turn.
- from "The testing-tree" by Stanley Kunitz

“But answer me this: how can a story end happily if there is no love?”
- The Miraculous Journey of Edward Tulane

“If you have no intention of loving or being loved then the whole journey itself is pointless.”
- The Miraculous Journey of Edward Tulane


“Someone will come for you, but first you must open your heart...”
- Kate DiCamillo, The Miraculous Journey of Edward Tulane

Tuesday, December 13, 2011

My new love



Even though our love

is fresh and only new

I promise you your heart

won’t be broken in two

Don’t you be afraid

to give your heart to me

because my love for you

is far more deeper than the sea

Living without your love

will make my life so gray

I just hope my love

with me you’ll always stay

You made this heart of mine

live and beat again

that’s why I can’t forget you

every now and then

Now that you are mine

I’ll give you all my love and care

and I will be true and faithful

all of this to you I swear.

~ Rachel Rayton

Đàn ông Xử Nữ – phụ nữ Nhân Mã


Bằng ảnh hưởng nữ tính một đôi của anh và trí thông minh dịu dàng, anh sẽ có khả năng nhận thức được rằng cô gái này là một sinh vật cả tin và dễ tổn thương, bỏ qua vẻ bề ngoài nam tính một đôi của mình, và cô ấy cũng không chiến thắng trong mọi cuộc đua. Cô vấp ngã quá nhiều lần để có thể nhớ hết, tin tưởng vào những người tổn thương cô và làm cô thất vọng, vào những lúc cô cần họ nhất.

Anh ấy sẽ xoa dịu những kí ức đau thương của cô bằng sự quan tâm đầy tình cảm, và giúp cô phân tích lí do vì sao cần phải quên chúng đi – bây giờ chỉ còn là những vết sẹo để nhắc cô, đảm bảo với cô rằng sẹo sẽ biến mất khi cô nhìn vào tương lai, chứ không phải quá khứ.

Rồi anh sẽ hứa với cô rằng anh sẽ không bao giờ làm cô phải hối hận khi đặt lòng tin vào anh, anh sẽ giữ lời hứa bằng mọi giá và anh thật sự có ý đó. Cô ấy sẽ nhìn vào đôi mắt trong và tĩnh lặng của Xử Nữ (lấp lánh những tia ánh bạc của sao Thủy mổi khi anh đang vui) và cô sẽ biết rằng anh 100% hoàn toàn chân thành.

Cô đã đúng. Một Xử Nữ không bao giờ mở mồm ra hứa mà không sẵn sàng giữ lời hứa đó bằng mọi giá. Điều này ghi điểm rất nhiều, và nếu ai đó để ý, cô ấy thật sự trân trọng điều này. Dạo gần đây số lượng người thành thật giảm xuống một cách đáng báo động, những người sống thật với bản thân mình mà không phải giả tạo vì người ngoài ấy.

Bởi vì cô không chấp nhận được bọn giả nhân giả nghĩa, cô nên cảm ơn ngôi sao may mắn của mình vì tình yêu của cô với anh chàng Xử Nữ. Tôi quên nói với anh điều này.

Cô gái này rất may mắn. Dù cô có phạm bao nhiêu sai lầm đi chăng nữa thì mấy cái phán đoán sai đó vẫn tìm được đường để lèo lái cô vào vòng tròn của kẻ chiến thắng. Biết được sự thật chiêm tinh này sẽ xoa dịu anh khi mà anh phải chịu đựng vài lỗi lầm siêu bự do lòng nhiệt tình bốc đồng của cô gây ra.

...............................................................................

Nếu anh chàng Xử Nữ và cô gái vừa là nhà triết học vừa là nàng hề của anh thật sự quan tâm đến nhau, hai người họ có thể biến hình vuông 4-10 căng thẳng của họ thành tam giác Jupiter-Vulcan của sự hài lòng ổn định qua thời gian, và sẽ cùng nhau đón Giáng Sinh vào mỗi buổi sáng, với một món quà khác nhau.

(Nguồn http://zoroscopes.wordpress.com)

Girls Myspace Comments

Labels

Powered By Blogger