Thursday, September 9, 2010
Linh tinh :)
Công nhận đúng là linh tinh khi ghi ra đc 1 entry dài loằng ngoằng rồi lại xóa :)) Chán thật, ghi cho đã rồi xóa ko thương tiếc, ko hẳn là fong cách của mình :") Hì, sao cũng đc, chỉ là 1 entry ko đầu ko đuôi ấy mà :D Viết chỉ để jải tỏa cho thỏa lòng. Ko có j là wá wan trọng! Và những thứ wan trọng thì thường mình ít muốn cho ai biết :) Blog cũng chỉ đơn jản là nơi mình ghi ~ j mình nghĩ mà ko suy nghĩ câu từ chau chuốt.
Ghét ai thì chửi vu vơ thế chứ chã nêu đích danh ai :-" Cũng lâu ko viết nhật ký, tự nhiên cảm thấy chán là chán dù sao khi viết xong cuốn nhật ký đầy chữ thì mình cũng đem đi đốt :)) Cái xì-ta của mình là thế :))
Jữa blog và nhật ký khác nhau là blog thì pà kon xa gần xem đc mình ghi nhãm nhí j, còn nhật ký thì chỉ có mình gậm nhắm cái khùng, cái nổi loạn của mình ;) Xong jấu thật kỹ để chẳng ai có thể xem mình ghi j :P Và miễn bình loạn!
Hmmm, mình đang suy nghĩ xem có nên đổi số dđ mới ko vì lắm kẻ mình ko thích & ko muốn llạc, hay làm fiền mình đúng vào lúc máu khùng trong ng mình trỗi dậy ;) Cũng tắt dđ đc 1 tháng rồi nhỉ, suy cho cùng, mình mà có biến mất thật thì cũng chã ai biết :-" Đã muốn mất tích thì có trời mới tìm ra đc :)) Thế cho nên, khi mở dđ lại, mình liền nt hỏi thăm cô pạn còm jà xem nó sống sao rồi, đồng thời mình cũng nt bảo nó là 1 ngày nào đó mà ko llạc đc thì cũng đừng có bất ngờ. Kinh thật =))
Đôi khi, mình cũng thấy mình kinh dị và máu lạnh :-" Nói là làm, ko muốn llạc với ai thì còn khuya mà tìm! Thật sự, mình đã wá chán ngán khi fải tiếp chuyện với ~ ng có khuynh hướng suy nghĩ bi wan & than thở :") Mình là ng lạc wan mà fải hứng chịu cái bi wan từ ng# là 1 sự cực hình :-S Nhất là nói mãi mà đầu óc ko sáng ra thì mình đành say goodbye :D
Tìm 1 tri âm, tri kỷ cứ như là tìm vàng trong sa mạc b-) Nghĩ cũng mắc cười khi mà wen nhau gần 10 năm trời mới cảm thấy ko thể làm pạn thêm đc :) Mình ko thích lãng fí thời jan vào ~ j ko muốn tiếp tục vì đó là sự vô nghĩa. Cũng hơi buồn nhg mình hiểu chẳng có j là ko thể xảy ra. Chuyện muốn ai đó hiểu mình, cũng khó thật ;) Chỉ cần mình biết mình muốn j là đc, đôi khi một mình ko hẳn là cô đơn :)
Bất kỳ 1 mối wan hệ nào cũng cần sự vun đắp từ 2 fía, ko thể từ 1 fía mà có thể gọi là tạm ổn đc.
Tình bạn, tình yêu, tình cảm ja đình, cái nào cũng wan trọng ngang nhau trong từng thời đểm.
Và sự bất đồng wan điểm trong suy nghĩ, âu cũng là điều tất nhiên. Mình chỉ tiếc là tụi nó đã ko tiếp thu hết đc sự thẳng thắn của mình chỉ muốn tốt cho bản thân tụi nó, còn việc tụi nó ko thích thì thôi, chã có j nói thêm làm j, chẳng dẫn tới đâu!
Còn chuyện chia tay rồi mà còn muốn llạc với nhau làm mình muốn nôn dễ sợ :") Với mình, từ bạn có thể là ng yêu chứ từ ng yêu mà làm bạn thì kinh khủng wá! Liệu cảm jác, khi thấy ng mà mình từng yêu thương kể lể về 1 đứa con gái đang thầm yêu rồi lại tới cái cảnh thấy hắn âu yếm, chăm sóc thì đúng là cực hình wá còn j! Xin thề là trừ khi mình bị mất trí nhớ chứ ko bao jờ mình "ao ước" đc làm bạn với ng yêu cũ :") Đàn ông khi yêu, có thể thề non, hẹn biển, hái sao trên trời chứ khi chia tay rồi thì pạn đừng có mà mơ anh ta sẽ vẫn dành tcảm nào đó cho pạn ;)) Mọi sự wan tâm & hiện diện của anh ta trong đời pạn sẽ là 1 vết thương cứa vào trái tim làm pạn càng thêm đau nhói mà thôi :) Kinh nghiệm đã dạy cho mình rất nhiều thứ về điều đó! Có lẽ cái thời ngây thơ, dễ dụ, nó wa lâu rồi =))
........................................
Tình yêu gắn liền với trách nhiệm và hôn nhân ko fải là 1 cuộc dạo chơi :)
Labels
- diary (104)
- fashion (1)
- graphic design (2)
- life (57)
- love (56)
- movie (2)
- music (67)
- playful kiss (1)